Một ngày tháng Tư năm 2025, khi đất nước tưng bừng kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước, tôi cùng đoàn cán bộ Hội Đông y tỉnh Bắc Ninh có mặt trên chuyến xe vào miền Trung – hướng về Huế và Đà Nẵng. Trên dọc tuyến đường từ Bắc vào Trung, chúng tôi bắt gặp từng đoàn xe mang khẩu hiệu: “Đoàn Cựu chiến binh xã…huyện…vào thăm chiến trường xưa”. Có những cụ già đã bước sang tuổi 80, 90, dù mắt đã mờ, chân bước đi chậm, nhưng ánh mắt họ vẫn rực sáng niềm xúc động. Họ trở lại nơi từng đổ máu xương, từng ghi dấu thời tuổi trẻ kiêu hùng, để ôn lại một thời đã sống, đã chiến đấu vì độc lập, vì thống nhất.
Khung cảnh ấy làm lòng tôi lặng đi. Trong bầu không khí linh thiêng và tự hào ấy, chuyến đi học tập của chúng tôi như mang một ý nghĩa thiêng liêng hơn – một chuyến đi học hỏi kinh nghiệm phát triển tổ chức Hội, cảm nhận và tiếp nối những giá trị sâu bền của truyền thống dân tộc.
Khi xe vừa lăn bánh vào địa phận Đà Nẵng, tôi đã cảm nhận được sự thân thiện qua từng góc phố, hàng cây, bãi biển trải dài. Nhưng điều khiến tôi ấn tượng sâu đậm nhất lại chính là sự đón tiếp nồng hậu, đầy nghĩa tình của Hội Đông y TP. Đà Nẵng. Ngay từ những giây phút đầu tiên đặt chân đến trụ sở Hội, chúng tôi đã được chào đón bằng những nụ cười ấm áp, cái bắt tay chân thành và một không khí thân mật như gặp lại người thân lâu ngày xa cách.
Những buổi làm việc, trao đổi chuyên môn tại đây là một cuộc chia sẻ kiến thức, một cuộc giao lưu giữa tâm huyết và tình yêu nghề. Tôi đã được lắng nghe những câu chuyện chân thực về hành trình gìn giữ, phát triển Y học cổ truyền ở một thành phố hiện đại và đầy sức sống như Đà Nẵng. Các mô hình phòng chẩn trị, công tác đào tạo, các bài thuốc cổ truyền được phục dựng, những vườn thuốc Nam xanh mướt giữa lòng phố thị – tất cả đều khiến tôi ngưỡng mộ. Đặc biệt là lĩnh vực hoạt động du lịch chữa bệnh.
Tôi rất cảm phục sự tận tụy và tầm nhìn chiến lược của các ông bà là lãnh đạo Hội – những người không chỉ biết giữ gìn giá trị truyền thống mà còn nỗ lực đổi mới phương pháp hoạt động, từng bước khẳng định vị thế của Hội Đông y trong đời sống y tế và xã hội. Sự chuyên nghiệp trong cách tổ chức, tinh thần trách nhiệm và phong thái gần gũi, nghĩa tình của các thành viên Hội Đà Nẵng đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc và trọn vẹn.
Nhưng chuyến đi ngoài công việc ra, ban lãnh đạo Hội còn tạo điều kiện cho chúng tôi được tham quan các danh lam thắng cảnh của Đà Nẵng và Huế. Tôi đã có dịp được tắm mình trong làn nước trong xanh của biển Mỹ Khê, chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Bà Nà Hills huyền ảo trong mây, lặng người khi thả hoa đăng trên sông Hoài rực rỡ đèn lồng phố cổ Hội An. Và rồi khi đến Huế – cố đô trầm mặc – tôi như sống lại trong không gian văn hóa hoàng cung với Đại Nội, lăng Minh Mạng, chùa Thiên Mụ và những làn điệu ca Huế ngân vang trên dòng Hương trong trẻo, dịu dàng. Đó là những khoảnh khắc lắng đọng, thiêng liêng, khiến tôi thấy mình nhỏ bé trước dòng chảy văn hóa, lịch sử dân tộc.
Tôi cũng không thể nào quên hình ảnh những cựu chiến binh lặng lẽ ngồi bên nhau dưới bóng cây trong sân Đại Nội – họ kể lại cho nhau nghe những năm tháng chiến đấu, đôi mắt đăm chiêu nhìn về quá khứ mà tôi tin rằng, trong đó có nước mắt, có máu, và cả những mất mát không thể gọi tên. Được chứng kiến, được hiện diện trong thời khắc này, tôi hiểu rằng chuyến đi của chúng tôi không chỉ để học, mà còn để sống chậm lại, để cảm nhận và biết ơn.
Trở về sau hành trình ấy, tôi mang theo trong lòng mình những ấn tượng không thể phai về vùng đất Đà Nẵng – Huế nghĩa tình, về những con người dung dị mà nhiệt huyết, đặc biệt là về những người thầy thuốc Đông y luôn đau đáu vì sự phát triển của ngành, của Hội và của sức khỏe nhân dân.
Xin trân trọng cảm ơn Hội Đông y TP. Đà Nẵng vì sự tiếp đón đầy ấm áp và nghĩa tình. Cảm ơn lãnh đạo Hội Đông y tỉnh Bắc Ninh đã cho tôi những ngày tháng Tư nhiều cảm xúc đến vậy.
Một chuyến đi – mang theo bao xúc cảm. Một hành trình – đánh thức tình yêu nghề, yêu đất nước, yêu con người sâu sắc hơn bao giờ hết.
Huy Hùng. ĐN tháng 4/2025